Cháo Sườn Thâm Trầm Của Một Truyền Nhân

 

Nhìn làn khói bếp mơ màng tỏa ra từ góc phố nhỏ, vài nhành củi rực hồng ủ quanh niêu cháo sườn sôi bung búc. Chú Chen lại nhớ đến ngày còn bé, mỗi lần mưa đến,  thi nhau chạy ra phố tắm mưa, người lạnh buốt cả đám vây lại bên niêu cháo sườn nóng hổi vừa thổi vừa xì xụp.. 

Mấy mươi năm trôi qua, Hà Nội có nhiều đổi mới; không còn lũ trẻ dầm mưa, không còn mơ màng làn khói bếp, nhưng hương vị cháo sườn xưa cũ vẫn còn đó. 

Hương và vị đặc biệt ấy, chú Chen đã truyền lại một cách trọn vẹn cho người học trò thân thương của mình với hy vọng sẽ gửi gắm được tấm lòng thảo thơm đất Bắc vào miền Nam:

“Hãy để thực khách của con thưởng thức và họ sẽ cảm nhận được cái thiện, cái tâm mà con gửi muốn gắm qua từng niêu cháo…”